hai-vh-ơ-san-be-tong-tam-anh
hai-vh-ơ-san-be-tong-tam-anh

Mỗi khi hoàng hôn buông xuống, sân bê tông ngay cạnh bệnh viên Tâm Anh lại trở thành sân khấu cho niềm đam mê bất tận với trái bóng tròn của chúng tôi. Ánh đèn sáng trưng từ bệnh viện Tâm Anh thắp sáng những pha tranh bóng quyết liệt, nơi mỗi bước chạy, mỗi cú chạm bóng , mỗi lần sút đổ gạch đều vang lên âm thanh đặc trưng, giòn giã. Trên mặt sân cứng cáp này, kỹ thuật cá nhân được phô diễn một cách phóng khoáng, tự do, không bị bó buộc bởi bất kỳ một quy tắc nào. Mọi mệt mỏi, lo toan của một ngày dài dường như tan biến, chỉ còn lại sự tập trung cao độ và niềm đam mê. Những pha phối hợp ăn ý, những đường chuyền xé toang hàng phòng ngự tạm bợ được tạo nên từ những chàng trai đang ở độ chín. Rồi khoảnh khắc vỡ òa khi những viên gạch bê tông đổ, cả bọn lại hò reo sung sướng, quên đi cả những giọt mồ hôi ướt đẫm bộ quần áo đá bóng. Dù có lúc vấp ngã, trầy xước, nhưng nụ cười không bao giờ tắt trên môi. Tình yêu với trái bóng trên sân bê tông này thật mộc mạc, giản dị nhưng lại cháy bỏng và mãnh liệt. Nó trở thành một phần không thể thiếu, một nguồn năng lượng tích cực để chúng tôi sẵn sàng cho ngày mới.